Đọc truyện Cưới Chui, Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh của tác giả Ngu Thiên Tầm, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Cưới Chui, Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh. Công Cụ Trả Thù Của Ác Ma. Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều. 4. Trò Chơi Nguy Hiểm: Tổng Tài Tội Ác Tày Trời. 5. Xin chân thành cảm ơn! Chống lại ánh mắt sâu xa của anh, Tô Nhan bối rối dời tầm mắt, tim cũng đập lệch một nhịp. Vội vàng cúi xuống gắp hai món, cố điều chỉnh lại cảm giác khác thường này của mình. Trình Tự Cẩm khẽ cong môi, như có như không, trầm giọng nói: "Ừ." Nghe vậy, Tô Nhan vui Trung bình: 9 (1 vote) Tác giả: Lavyrle Spencer. Dịch giả: Nguyễn Bích Lan. Mục sách : Văn học nước ngoài. Tình trạng: Hoàn (full) Thể loại: Lãng mạn. Người dịch: Nguyễn Bích Lan. Đối với những nhà giàu trong thành phố này thì đám cưới của Clay và Catherine là một sự kiện Giới thiệu truyện: Anh chàng không còn kìm nén nổi cảm xúc, bởi vì đây Cưới Chui Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh. Sau biến cố trong một lần giúp đỡ người khác mà anh và cô trở nên vợ nên chồng rất tình cờ. Mặc dù điều này không muốn nhưng họ bị chốn nghệ sĩ cho rằng anh là kim chủ của cô. Đây chỉ là một chiêu trò PR mà giới nghệ sĩ hay làm mà thôi. Danh sách chương truyện Tổng Giám Đốc, Xin Anh Nhẹ Một Chút! Bình luận truyện. Related Posts. Đọc truyện cô vợ dễ thương của đại nam thần. 13:07, 02/04/2021 Đọc truyện cưới chui tổng giám đốc xin bình tĩnh. 13:20, 04/04/2021. Xin chào bằng hữu, Nhưng ví như tất cả gỗ 75 thì chỉ cần 3 cây gỗ 75 và 1 cây gỗ 40 tổng số là 4 cây mộc. Việc chặt 6 cây mộc so với 4 cây gỗ bạn có thể thấy được dòng như thế nào lợi hơn. Đọc truyện cưới chui tổng giám đốc xin bình tĩnh. Máy tính bị SqF0L7R. Đánh giá 7/10 từ 189 lượt Truyện ngôn tình - Cưới Chui Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh nói về chàng trai không còn kìm nén nổi cảm xúc, bởi vì đây Cưới Chui Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh. Sau biến cố trong một lần giúp đỡ người khác mà anh và cô trở nên vợ nên chồng rất tình dù điều này không muốn nhưng họ bị chốn nghệ sĩ cho rằng anh là kim chủ của cô. Đây chỉ là một chiêu trò PR mà giới nghệ sĩ hay làm mà thôi. Liệu anh có đủ kiên nhẫn chấp nhận cô là vợ anh để sống chung cùng cô? Hoặc chọn con đường công danh phía trước? Mời các bạn theo dõi truyện hay nhé. “Đầu tiên rất cảm ơn mọi người yêu thích tôi, để tôi trở thành một tân ảnh hậu, tôi nghĩ, từng nghệ sĩ đều tha thiết ước mơ giải thưởng này, nhưng , sau đây tôi muốn tuyên bố một tin tức...”“Từ nay về sau, tôi sẽ rời khỏi làng giải trí...” Tô Nhan cười nhạt về phía ống kính, tất cả mọi người trong phòng hội nghị sôi trào dám tin nhìn màn ảnh lớn.“Trời ạ, không thể nào, Tô Nhan muốn rời khỏi Làng Giải Trí, có phải muốn kết hôn không? Mấy ngày trước có người nói cô ấy và Trình tổng đi mua nhẫn cưới đó?”“Nhưng, mới vừa cầm giải thưởng ảnh hậu liền tuyên bố rời khỏi Làng Giải Trí, đây chính là tin tức lớn...”A Ken đứng ở trên sân khấu, nhìn ký giả bàn luận xôn xao vô cùng kinh ngạc dưới sân khấu, ánh mắt nhìn về phía người đàn ông xa nhất, rõ ràng nhìn thấy sắc mặt của anh khó coi, mặt mũi trầm xuống, hai mắt càng thêm lạnh lẽo không dứt nhìn chằm chằm băng ghi hình của Tô Ken chỉ nhanh chóng dời tầm mắt, không biết sau tin tức sẽ tạo thành khiếp sợ và hỗn loạn như thế nào.“Còn nữa, tôi muốn thẳng thắn nói một chuyện với mọi người, bốn năm trước, tôi đã đăng kí kết hôn, đối tượng là chủ tịch tập đoàn Chính Hằng, Trình Tự Cẩm, tôi biết, mọi người nhất định sẽ rất giật mình, nhưng đây cũng là thật, tiếc nuối chính là, bốn năm này tôi không cách nào gánh vác thân phận này, về sau cũng không thể gánh vác thân phận này.”“Cho nên... Ông xã, diễn tình cảm tôi không diễn được, tôi thua, nhưng tôi biết anh cũng không phải là người chân chính thắng.” Tô Nhan khẽ cười nói xong, sau đó lấy ra một phần giấy thỏa thuận li hôn, bên nữ đã ký xong, nói về phía ống kính.“Bốn năm rồi, đoạn nghiệt duyên này đúng lúc nên kết thúc, tôi sẽ gởi bưu điện phần đơn này cho anh, hôm nay tôi buông tha tất cả, chỉ đổi anh có thể ký tên.” Nói xong, liền chậm rãi đứng dậy từ từ biến mất, băng ghi hình chấm dứt như Tô Nhan nói một hồi đã sớm nhấc lên một phen sóng gió, dưới đài các ký giả cũng khiếp sợ không thôi bàn luận xôn xao, hai mặt nhìn nhau.“Người đại diện, Tô tiểu thư nói đều là thật sao? Cô ấy thật sự đã nhận giấy chứng nhận kết hôn cùng Trình tổng vào bốn năm trước?”“Người đại diện, xin hỏi Tô tiểu thư đột nhiên rời khỏi giới văn nghệ là vì cái gì?”“Tại sao Tô tiểu thư muốn ly hôn với Trình tổng, có quan hệ trực tiếp với việc Tô tiểu thư thối lui khỏi Làng Giải Trí sao?”“Anh có biết bây giờ Tô tiểu thư ở đâu không?”“Có thể tiết lộ một chút không...”A Ken trầm giọng nói về phía ống kính “Về hai người bọn họ, nếu như muốn biết có thể đi hỏi chính họ, tôi không rõ ràng lắm, cuộc họp báo chấm dứt như vậy, cám ơn các vị.”Nói xong, A Ken liền xoay người rời đi, rời đi đất thị phi này, không khỏi nghĩ Nhan, cô điên rồi!Các ký giả thấy A Ken rời đi, cũng như ong vỡ tổ đi theo ra ngoài.“Tô tiểu thư cô ấy ở nơi nào, có thể tiết lộ một chút nữa không?”“Người đại diện, chờ một chút...”Sự chú ý của mọi người đều đặt ở trên người của A Ken, không người nào chú ý tới trong phòng hội nghị này còn tồn tại một người đàn ông, tất cả ký giả cũng rời khỏi phòng họp. Sắc mặt Trình Tự Cẩm lo lắng đứng lên đi ra ngoài, nhìn Hàn Lỗi đứng ở cửa sắc mặt khẩn trương, lạnh giọng nói “Tìm cô ấy ra cho tôi.”“Dạ, tôi lập tức đến tìm.” Hàn Lỗi không khỏi khẩn trương xấu hổ, anh đứng ở cửa nhưng đem đều nghe rất rõ ràng những lời nói bên trong, không khỏi bội phục can đảm của Tô Nhan, thế nhưng tuyên bố rời khỏi làng giải trí, vẫn công khai quan hệ của hai người đã không nói, còn muốn ly hôn với đại gia tổng giám đốc của bọn vừa rồi anh cũng sắp bị sợ vỡ mật, sắc mặt của đại tổng giám đốc nhà bọn họ đen như đáy nồi, chỉ sợ sẽ tai họa vô bóng lưng đại tổng giám đốc nhà anh lạnh lẽo nặng nề, Hàn Lỗi nặng nề thở ra một hơi vội vàng đi kết quả một ngày, chỉ tra được ngày hôm qua Tô Nhan mua vé máy bay bay đi nước Đức.“Trình tổng, tôi tra được phu nhân mua vé máy bay đi Đức, nhưng cô ấy lại không ở trên chiếc máy bay kia.” Hàn Lỗi đặt tài liệu phi hành hành khách bay và danh sách ở trên mặt bàn của Trình Tự Tự Cẩm chỉ nhìn lướt qua, sắc mặt lo lắng, cười lạnh một tiếng, “Giương đông kích tây?”Ném tài liệu vô dụng vào thùng rác liền đứng lên từ trên ghế rời phòng làm việc, mà Hàn Lỗi chỉ xấu hổ thở dài một Tiết Cầm Cầm bởi vì thương tâm quá độ, nghỉ trọn một tuần lễ, khi cô ngồi ở phòng khách nhìn thấy truyền hình trực tiếp cuộc họp báo, thần kinh của cô căng ở phòng khách suốt cả một ngày, ti vi chưa bao giờ chuyển qua, rốt cuộc chờ đến khi vang lên tiếng chuông Cầm Cầm quay đầu nhìn lại, tim đập rộn lên mấy nhịp, nhắm hai mắt lại hít một hơi thật sâu, để gối ôm trước ngực xuống đi tới cửa, nắm lấy tay cầm cái cửa, lại nằng nặng thở ra một hơi, lúc này mới mở cửa phòng nhiên nhìn thấy hai người đàn ông này đứng ngoài cửa, sắc mặt Tiết Cầm Cầm lạnh nhạt, tránh ra một chút nói “Tôi chờ các người đã lâu rồi.”Vừa mới nói xong, lại nhận lấy ánh mắt sâu sắc như biển của Trình Tự Cẩm, Tiết Cầm Cầm trong bụng run lên, vội vàng dời tầm mắt đi xoay người đi tới trước sô pha ngồi xuống lần nữa, hai cánh tay ôm ôm gối lại không biết cảm thấy dùng Trình Tự Cẩm vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Tiết Cầm Cầm, lòng lại luống cuống một phen, anh phải hình dung tâm trạng kinh ngạc khi nhìn thấy băng ghi hình kia như thế nào, rất hoảng hốt, anh vốn muốn cho cô thời gian, khi cô lĩnh thưởng anh sẽ...Nhưng chờ tới cũng là cô rời khỏi làng giải trí không chào mà đi, rất tức giận, tức cô lại dám ở trực tiếp lấy đơn lí hôn đã ký tên cô chấp nhận sao?Vẫn cảm thấy cô có thể rời đi? Ạnh sẽ tìm được cô.“Ta thấy truyền hình trực tiếp rồi, tôi biết rõ sớm muộn gì anh cũng sẽ đến, anh muốn biết cậu ấy đi đâu phải không?” Tiết Cầm Cầm quay đầu nhìn hỏi người đàn ông đứng ở mặt Trình Tự Cẩm lo lắng nhìn cô, coi như anh không mở miệng nói chuyện, lại làm người ta có một loại áp lực không cách nào dùng ngôn ngữ biểu Cầm Cầm hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra “Tôi không biết.” Sau khi nói xong câu đó, Tiết Cầm Cầm rõ ràng cảm thấy hình như không khí chung quanh cô cũng ngưng kết lại, không khí chung quanh cũng biến thành lạnh mặt không khỏi biến đổi, phải biết người đàn ông này là Trình Tự Cẩm, sao cô chọc nổi, nhưng vì hạnh phúc cả đời của Nhan Nhan , cô muốn nhịn xuống, kiên tới, liền ngẩng đầu nhìn về phía anh, “Tôi thật sự không biết, anh cũng biết rõ cậu ấy là loại người nào, cậu ấy sợ anh làm khó tôi, cho nên cũng không nói cho tôi biết nơi đến, ngay cả rời đi tôi cũng không tiễn cậu ấy, anh cảm thấy tôi có biết không? Nhưng cậu ấy để lại một câu nói, hai năm sau cậu ấy sẽ trở về. Cho nên, coi như anh bức bách tôi, uy hiếp tôi, tôi cũng không biết, bởi vì cậu ấy vì giúp tôi, không nói cho tôi.” Trình Tự Cẩm nghe nói sắc mặt tối tăm đen tối, cuối cùng cười trầm một tiếng, lạnh lùng nói “Cho là có thể chạy thoát được khỏi lòng bàn tay của tôi?”Tiết Cầm Cầm nghe giọng nói bén nhọn của anh, không khỏi lạnh run một cái, chậm rãi nhắm hai mắt đến khi anh rời đi, Tiết Cầm Cầm mới trở lại bình thường, té ở trên ghế sa lon hô hấp thật sâu, một hồi bản lãnh, cô sắp hít thở không thông, thật không biết làm sao Tô Nhan có thể sống chung lâu ngày với anh ta .Nghĩ đến cái người đàn ông lòng dạ cùng xấu xa này, đến bây giờ cô còn kinh hãi ban đầu lại dám vọt tới phòng làm việc của anh ta dám rắc muối lên người anh giờ suy nghĩ một chút cô cũng sợ .Tay nhỏ bé không khỏi an ủi trái tim đập thình thịch của mình, không khỏi thở dài nói “Nhan Nhan ơi Nhan Nhan, nhìn bộ dạng của Trình Tự Cẩm nhất định không bỏ qua cho cậu, nhưng cậu nhất định phải coi chừng, không nên bị anh ta phát hiện.”Trong lúc nhất thời, hai chữ Tô Nhan này lại một lần nữa nhấc lên sóng gió, gần như cả thành phố X mọi người đang khiếp sợ chuyện Tô Nhan và Trình Tự Cẩm đã nhận giấy chứng nhận kết hôn vào bốn năm khiếp sợ chính là, Tô Nhan tuyên bố rời khỏi làng giải trí, hơn nữa muốn ly hôn với Trình Tự Cẩm, trong nháy mắt, hai chữ Tô Nhan này trở thành người tất cả phụ nữ hướng tới trong thần trong lòng đàn ông, tán dương cô không bị danh dự tiền bạc lay Trình gia, vợ chồng Trình gia đã sắp bị chọc giận điên rồi, kể từ khi biết được nguyên nhân từ đầu tới cuối, hai mắt Nam Hải Lan ửng hồng, gắt gao nhìn chằm chằm con trai của mình.“Cái tên khốn kiếp này, làm sao tôi lại sinh ra một tên khốn kiếp này? Trả thù? May nhờ anh nghĩ ra được, Tiểu Tuyết chết đi có quan hệ gì với Nhan Nhan? May nhờ anh nghĩ ra, cái tên khốn kiếp này, đáng đời anh bị vứt bỏ, tôi nói cho, anh vội vàng ký tên ly hôn cho tôi, đừng gieo họa cô gái người ta, nếu không, anh không xong với tôi.”Hai ngày trước sau khi bà thấy truyền hình trực tiếp, cả người cũng không tốt, phụ hai ngày bà ngóng trông tin cháu trai bà ra đời, không ngờ sẽ thấy tin tức trực tiếp làm người ta kinh sợ như đó, bà nhận được điện thoại của Tô Diệu Mạn, hai người hẹn gặp mặt, từ cô ấy mới biết chuyện đã xảy ra, lúc ấy bà tức giận đến cái bàn đều phát hiện về liền cãi nhau một trận với Trình Hạo Thiên, còn gọi hai đứa con trai trở sắc mặt của Trình Tự Cẩm hiển nhiên thật không tốt, trước khi tới biết được cũng không tra được vị trí của Tô Nhan, anh bắt đầu trở nên phiền não hiếm anh biết Tiết Cầm Cầm lấy tiền từ các ngân hàng khác nhau đưa cho Tô Nhan, anh không khỏi cười, anh vốn nghĩ, chỉ cần một khi cô lấy tiền hoặc là tiêu phí, anh sẽ biết tin tức của cô không ngờ cô đã nghĩ đến cả chuyện này, cắt đứt con đường này, mang theo một trăm vạn tiền mặt rời không có ghi chép lên máy bay, dĩ nhiên sẽ không ngồi máy bay, một vali tiền, sẽ trở thành tội phạm vậy mà anh không tìm được tung tích của cô, Tô Nhan biến mất tựa như hư không, Trình Tự Cẩm nổi giận, đập phá phòng làm việc, anh tức giận cô quyết tâm rời thiết kế hoàn mỹ không tỳ vết như vậy, mua vé máy bay giương đông kích tây, lại mang một vali tiền rời đi, ngay cả bạn thân nhất của mình cũng không nói cũng muốn nhìn xem em có thể trốn đến nơi nào, có thể trốn xa hơn.“Đi nước Pháp.”“Vâng.” Mở đầu"Nhan Nhan, tớ còn có việc, tớ về trước đây.""Ừ, được, hẹn gặp lại." Tô Nhan dọc dẹp sách vở của mình, chuẩn bị tan học đi làm, lúc cô đi đến cửa trường học thì bị người khác chặn lại."Xin hỏi cô là Tô Nhan tiểu thư đúng không?"Tô Nhan nhìn người đàn ông trước mặt, không phải người cô quen, quần áo chỉnh tề, nhìn có vẻ không giống người xấu, huống chi nơi này là cổng trường, xung quanh còn có bảo vệ canh gác và học sinh lui tới, cô thầm cân nhắc một phen rồi gật đầu nói."Tôi là Tô Nhan, xin hỏi anh là ai?""Chào Tô tiểu thư, đây là danh thiếp của tôi." Người đàn ông vô cùng lễ phép đưa cho cô một tấm danh thiếp, Nhan nhận lấy danh thiếp, nhìn chữ viết bên trên, là...Trợ lý tổng giám đốc tập đoàn Chính Hằng, Hàn đoàn Chính Hằng, tập đoàn Chính Hằng?Trợ lý tổng giám đốc? Trợ lý tổng giám đốc?Tô Nhan trợn to hai mắt, nhìn tấm danh thiếp trong tay, kinh ngạc nhìn anh ta."Anh là trợ lý tổng giám đốc tập đoàn Chính Hằng?""Phải."Trong đầu Tô Nhan lúc này có chút hỗn loạn, khoan đã, trợ lý tổng giám đốc tập đoàn Chính Hằng tìm cô có chuyện gì?Tô Nhan sắp xếp lại suy nghĩ, trả danh thiếp lại cho anh ta, mở miệng nói "Trợ lý Hàn, anh tìm tôi có chuyện gì?"Cô cũng không nhớ là cô có gửi hồ sơ xin việc cho Chính Hằng nha, hơn nữa, cho dù có quên, chẳng lẽ còn phải nhờ đến trợ lý Tổng giám đốc đích thân đến tìm hay sao?Khả năng không lớn chút nào!Hàn Lỗi nhìn Tô Nhan, cười nhạt nói "Tô tiểu thư, tổng giám đốc của chúng tôi muốn gặp cô?""Gì? Anh mói mê?" Lần này Tô Nhan bị kinh sợ thật, cả người không ngừng lui dần về phía sau, mở to hai mắt nhìn Hàn Lỗi gật đầu một cái, nhẹ giọng mở miệng nói "Vâng, tổng giám đốc tập đoàn Chính Hằng của chúng tôi, Trình Tự Cẩm, muốn gặp Tô tiểu thư."Tô Nhan mở to hai mắt, nhìn chung quanh một chút, có phải có ai đó đang quay lén hay không, nếu không thì một dân chúng nhỏ bé như cô sao lại chọc đến tổng giám đốc Hằng Chính được chứ?"Chuyện này, trợ, trợ lý Hàn, các anh, tổng giám đốc của các anh ở đâu?"Hàn Lỗi nơi né người, chỉ về phía chiếc xe xa hoa đậu ven Hoang bị dọa sợ!Cô há to miệng, cả người ngây ngốc nhìn về phía chiếc kính xe đen như phải chứ? Đang đùa với cô sao?Tích tắc...Hiện tại, giờ phút này, sau khi cả cơ thể đã ngồi ngay ngắn trong xe, cô mới xác nhận được, đây là đang ngồi chung với tổng giám đốc tập đoàn Chính Hằng, Trình Tự trời đất ơi! Cúi đầu nhìn thông tin vừa tìm được trên điện thoại di động, liếc mắt nhìn vào tấm hình, trừng mắt, đúng thật rồi!Cô nuốt một ngụm nước bọt, len lén cất điện thoại vào giỏ, lúc này mới thầm liếc mắt nhìn người đàn ông đang đọc tài liệu bên cạnh, không nén nổi mà hít một ngụm đường nét trên mặt đều sắc sảo như được điêu khắc ra từ tượng, người đàn ông này thật sự là người địa cầu sao?Sao lại có thể đẹp đến vậy!Khí chất trên người lại càng không phải bàn cãi, người bình thường tuyệt đối không thể có được sự cao quý, thần thánh khiến người khác không dám xúc phạm được thế này."Chuyện đó...""Tô Nhan, 20 tuổi, học đại học R, chuyên ngành thiết kế thời trang, ba mẹ mất do tai nạn giao thông lúc 5 tuổi, được cô nuôi lớn."Tô Nhan trợn to hai mắt, không khỏi nhích người về phía sau, dán sát vào cửa xe, cảnh giác nhìn anh ta."Anh, anh là ai? Sao lại biết chuyện của tôi?"Rốt cuộc, người đàn ông cũng ngẩng mặt lên khỏi tập tài liệu, quay đầu nhìn cô. Mà trong nháy mắt này, Tô Nhan cảm thấy mình sắp hít thở không thông, khuôn mặt này là thế nào chứ?Đây tuyệt đối là một khuôn mặt đủ để câu hồn tất cả phụ nữ trên đời mày kiếm ôm trọn chiều rộng trán, cái mũi cao thẳng anh tuấn, đôi môi mỏng vô cùng hoàn mỹ, tất cả mọi thứ đều khiến cho người ta không cách nào dời mắt đi đôi mắt sắc bén có thể nhìn thấu mọi chuyện, sóng mắt tĩnh lặng, khiến cho người nhìn anh ta có cảm giác bị áp lực đến mức không hít thở như bộ dạng của cô lúc này!Lại thấy, đôi môi mỏng của anh ta khẽ mở ra, giọng nói trầm thấp, mang theo vẻ gợi cảm đặc biệt."Trình Tự Cẩm, ông xã của em."============================================================================"Nhan Nhan, cậu chưa tan ca sao?"Tô Nhan quay đầu liếc mắt nhìn đồng nghiệp một cái, cười nói "Giờ tớ còn việc phải làm.""Hả, cậu đi theo Bạch Khuynh mệt mỏi thật đấy, phải làm thêm như cơm bữa, vậy thôi, tụi tớ về trước nhé.""Ừ, được, tạm biệt, đi đường cẩn thận." Tô Nhan nhìn mấy người đi xa, lúc này mới lấy di động ra, liếc mắt nhìn tin nhắn Bạch Khuynh gửi cho cô."Nhanh chóng đến quán bar Hằng Thiên."Cất di động đi, Tô Nhan liền gọi một chiếc taxi, ngồi trên taxi nhìn cảnh đêm rực rỡ của thành phố, cô sống ở thành phố này đã bảy năm sống của cô vẫn bình thường như thế, mỗi ngày đều phải bôn ba kiếm sống, nhưng mà, trong cuộc đời bình thường này của cô dường như có một khúc nhạc đệm không thực là người đàn ông Trình Tự Cẩm chỉ có duyên gặp một lần đó, cũng chính là người chồng trên danh nghĩa luật pháp của không hiểu tại sao anh ta lại muốn cưới mình, sau hôm đó, ngoại trừ tờ giấy hôn thú ra thì không còn gì cả, điều này khiến cô hoài nghi có phải mình đang nằm mộng hay không phải, bởi vì khi cô cầm tờ giấy hôn thú đi đến cục dân chính xác nhận, nó là thật, cô quả thật đã kết hôn, mà chồng của cô lại là một người không tầm thường chút giám đốc tập đoàn Chính Hằng, Trình Tự đàn ông nắm giữ vô số tiền tài và quyền đàn ông cô chỉ gặp mặt một năm nay, tuy rằng sống chung trong một thành phố, nhưng cô lại chưa từng gặp lại người đàn ông này."Tiểu thư, đến quán bar rồi." Tô Nhan lấy lại tinh thần, nhìn tài xế, lại quay đầu liếc mắt nhìn quán bar Hằng Thiên, lấy tiền ra trả rồi xuống xe."Cám ơn bác tài."Nhìn quán bar trước mắt, Tô Nhan lấy di động ra gọi cho Bạch Khuynh."Bạch tiểu thư, tôi đã đến rồi, xin hỏi cô có yêu cầu gì.""Được, tôi sẽ đến liền." Cúp điện thoại xong, Tô Nhan liền nhanh chóng đi vào trong quán, gõ cửa Khuynh mặc áo choàng tắm, mở cửa phòng, không nhịn được mà trừng mắt nhìn Tô Nhan đứng ngoài cửa, đảo cặp mắt trắng dã, nói."Sao cô lại chậm chạp thế hả? Định bắt tôi chờ đến tận nửa đêm hay sao? Vào đây nhanh lên.""Xin lỗi Bạch tiểu thư, tôi đã chạy tới với tốc độ nhanh nhất rồi, giờ này đường nào cũng kẹt xe cả, tôi xin lỗi." Tô Nhan cúi đầu xin nói xin lỗi vừa bước vào, liếc một cái đã nhìn thấy quần áo đàn ông tán loạn trên sô pha, nhưng cô chỉ nhìn một cái rồi vội thu mắt, lúc đầu do trời xui đất khiến nên cô phải làm trợ lý cho người này, ở cạnh cô ta một năm, cô cũng dần biết được cách sinh tồn ở nơi nghe thì nghe, không nên nghe thì không cần nghe, nên nhìn thì nhìn, không nên nhìn thì đừng Khuynh lắc lắc thân thể đi tới, cầm ví tiền lên, nhìn bộ dạng cúi đầu của Tô Nhan, vuốt đôi mi thanh tú nói."Tô Nhan, cô theo tôi được bao lâu rồi?""Một năm.""Thì ra đã một năm rồi, cô là một người thông minh, biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói, đúng không?""Vâng, tôi biết." Tô Nhan cúi đầu càng Khuynh rất hài lòng, nhìn về phía phòng tắm, dịu dàng nói "Cẩm, anh thường mua bao cao su hiệu nào?"Nghe được lời của Bạch Khuynh, Tô Nhan chỉ hơi nghiêng người, rũ hàng mi xuống, không dám nhìn lung nhiên, cửa phòng tắm mở ra, giọng nói trầm thấp truyền vào lỗ tai cô."Em thích dùng loại nào thì dùng.""Ghét." Khuôn mặt Bạch Khuynh đỏ lên, gắt Tô Nhan thì lại cảm thấy giọng nói này rất quen, cuối cùng không nhịn được, lén ngẩng đầu nhìn sang, chỉ nhìn một cái thôi mà thiết chút nữa dọa cô bay mất hồn phách, mặc dù chỉ là một bên gò má, nhưng cô không nhìn lầm, cũng sẽ không đó tên Trình Tự Cẩm, là người chồng trên danh nghĩa của óc Tô Nhan hỗn loạn, cô đã từng nghĩ sau này sẽ có cơ hội gặp lại, nhưng lại không nghĩ được sẽ gặp trong tình huống này, cô cảm thấy chuyện này thật cẩu chưa từng gặp phải tình cảnh nào cẩu huyết đến mức giờ nên làm gì đây? Chuyện cô cần làm lúc này là làm cách nào để không bị phát hiện, cuộc sống hiện tại mới đúng là quỹ đạo của cô. Đang khi cô thất thần, bối rối..."Tô Nhan, cô đi mua TT đi.""..." Tô Nhan, xong rồi, xong đời rồi, không đợi cô kịp nhấc chân bỏ chạy, sau lưng đã truyền đến giọng nói trầm thấp của người đàn ông."Tô Nhan? À..."Tô Nhan nghe được tên mình thốt ra từ miệng anh ta, cả người cứng lại, gần như bị khống chế phải quay đầu nhìn mắt lại người chạm vào thâm trầm kín đáo, một tâm loạn như ma. "Rốt cuộc anh muốn thế nào?" Tô Nhan nổi đóa, nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh, lại có chút cảm giác bất Trình Tự Cẩm chỉ trầm giọng nói "Chuyển về đi.""Tôi không muốn chuyển?""Tòa án sẽ khiến em chuyển.""Anh..." Tô Nhan tức giận cắn môi, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Trình Tự Cẩm, cô sẽ nghĩ đến bảo bối của cô, sao hai gương mặt này lại có thể giống nhau như quả thật đến tai tòa án, sợ rằng không Nhan chỉ hung hăng trợn mắt nhìn anh một cái xoay người đi về phía cửa phòng làm việc, để lại trợ lí ngây ngốc tại chỗ trợn mắt há mồm."Ngẩn người cái gì, đi theo."Giọng nói của Tô Nhan tức giận vang lên, lúc này trợ lí mới phản ứng được đi Trình Tự Cẩm lại nguy hiểm nheo hai mắt, nhìn cửa từ từ đóng lại, lấy điện thoại di động ra trầm giọng nói "Bỏ chuyện trong tay cậu lại, đi đến thành phố F một chuyến, tôi muốn biết mấy năm này cô xảy ra chuyện gì, tôi cảm giác cô ấy có chuyện gạt tôi."Chân Tô Nhan đi ra Chính Hằng chui vào bên trong xe, lấy điện thoại di động ra liền bấm số Thẩm Nhạc vừa nối máy được, Tô Nhan không cho anh ta cơ hội nói chuyện , một khuôn mặt tươi tắn lạnh lùng tức giận nói "Thẩm Tổng, đến tột cùng anh có ý gì, anh biết rõ quan hệ giữa chúng tôi, rõ ràng là anh muốn đẩy tôi vào trong hố lửa.""Tô tổng giám đốc, chuyện này , thật ra thì..." Đầu kia điện thoại di động, là âm thanh Thẩm Nhạc Lộc cười Nhan cười lạnh một tiếng nói "Thật ra thì cái gì? Thật ra thì anh là muốn coi tôi như cây rụng tiền có phải không, Thẩm Nhạc Lộc.""Sao lại không biết lớn nhỏ như vậy?""Thẩm Nhạc Lộc, tốt nhất anh cho tôi một lý do, nếu không tôi liền nói người phụ nữ làm loạn bên ngoài với anh cho vị hôn thê của anh.""Ai, Nhan Nhan, cô như vậy thì không đúng, có lời gì từ từ nói, từ từ nói, thật ra thì cô đi làm tổng giám đốc cũng rất tốt , có một số việc có lẽ không phải như cô nghĩ.""Thế nào? Tôi muốn trở về thành phố F." Sau khi Tô Nhan nói xong câu đó, người đầu kia điện thoại di động trầm mặc chừng ba mười giây đồng hồ mới trầm giọng nói."Tô Nhan, nếu cô ra mặt, cô cảm thấy cô còn có có thể trở về sao?"Nghe vậy, Tô Nhan nắm chặt điện thoại di động, cắn răng nói "Được, các người cũng buộc tôi có phải không, các người đều có lý do của các người." Tô Nhan tức giận cúp điện thoại di biết là tức Trình Tự Cẩm, tức Thẩm Nhạc Lộc hay là tức chính cô, dù sao cô đang tức một bên trợ lí thật lâu mới tiêu hóa hết chuyện hôm nay mình nghe thấy, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận của Tô Nhan."Tô, Tô Biện, cô, vậy mà cô, lại là, là vợ của Trình tổng ..."Tô Nhan chỉ nhắm hai mắt lại, thật muốn chuyển về sao? Ở chung với anh dưới một mái hiên, cùng một cái giường. "Tô Biện, cô, cô thật sự khiến tôi quá kinh ngạc rồi, trời ạ, cô, cô lại là vợ Trình Tự Cẩm , này, đây thật là...""Lái xe, về khách sạn." Tô Nhan tựa vào ghế ngồi nhỏ giọng nói."A a, được."Dọc theo đường đi, Tô Nhan cũng nhắm mắt dưỡng thần , bất luận cô nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra được biện pháp tốt, không thể làm gì khác hơn là gọi cho Tiết Cầm Cầm cầu cứu."Cầm Cầm, tới khách sạn tớ ở một chuyến, có rãnh không?""Ừ, vậy thì tốt, tớ chờ cậu." Tô Nhan ngắt điện thoại di động, quay đầu nhìn trợ lí của mình nói "Cô tự đi giết thời gian thôi." Nói xong liền xuống xe đi vào khách trợ lí ngồi ở trong xe nhìn bóng lưng Tô Nhan, nhìn ánh mắt của cô ấy càng khâm phục là hoàn toàn không ngờ, không ngờ...Tô Nhan trở lại phòng khách sạn, mười phút sau Tiết Cầm Cầm đã đến, mở cửa phòng khách sạn ra, Tô Nhan liền ôm lấy cô, mệt mỏi nói."Cầm Cầm, tớ thật sự rất mệt mỏi, không muốn tiếp tục dây dưa với anh ấy nữa rồi, cậu nói cho tớ biết, tớ nên làm thế nào mới phải?"Tiết Cầm Cầm sững sờ, nhìn Tô Nhan vừa mở cửa cô ấy đã ôm chặt cô , cảm thấy cô ấy mệt mỏi, cô chỉ ôm cô ấy nhẹ nhàng vỗ bả vai của cô ấy, nhẹ giọng nói "Đi vào rồi nói.""Làm sao?"Tô Nhan chỉ thở dài một tiếng nói "Công ty chúng tớ muốn cùng hợp tác Chính Hằng , nhưng Trình Tự Cẩm muốn tớ đảm nhiệm tổng giám đốc ở lại chỗ này, hơn nữa, anh nói, trước khi tớ trả hết một tỷ tớ phải đến ở cùng anh ấy, tối nay sẽ phải chuyển về, nếu không thì báo tòa án cho lệnh báo tớ."Tiết Cầm Cầm nghe nói khẽ cười một tiếng nói "Trình Tự Cẩm này cắt hết đường lui của cậu, Nhan Nhan, không phải là tớ nói, nếu người đàn ông như Trình Tự Cẩm muốn làm một việc, cậu cảm thấy có phải rất dễ dàng không, cực kỳ dễ dàng, cậu cảm thấy cậu sẽ là đối thủ của anh ta sao?"Tô Nhan trầm mặc, cho tới bây giờ cô cũng không có hoài nghi tới năng lực của Cầm Cầm nhìn mặt của Tô Nhan trầm mặc xuống , thở dài một tiếng nói "Nhan Nhan, thân là bạn của cậu, tớ đồng ý với việc nên đứng ở phía bên cậu, không có điều kiện ủng hộ cậu, hỗ trợ cậu, những ngày mà cậu mới đi, tớ rất ghét Trình Tự Cẩm , ghét anh lại ép cậu đi, thế nhưng đã qua vài năm, tớ nghe thấy, nhìn thấy, đều là anh ta không quên cậu, có lẽ trước anh ta làm không đúng, không yêu cậu, nhưng , sau, chúng tớ đều nhìn ra, trong lòng của anh ấy có cậu, tớ rõ ràng, có một lần, anh ấy uống say rồi, Cố Nghị mang anh ấy trở về biệt thự của chúng tớ, lúc ấy tớ rất tức giận, tớ liền nói, tại sao anh lại dẫn anh ta về đây, vứt ở ven đường để sói tha đi, nhưng tớ cũng nghe rất rõ, anh ấy đã uống bất tỉnh nhân sự, trong miệng vẫn gọi tên cậu, anh ấy hỏi, rốt cuộc còn mất mấy năm, cậu mới có thể tha thứ, mới có thể trở lại, lúc ấy tớ kinh hãi, mà Cố Nghị nói, chớ nhìn anh ấy bình thường lạnh lùng giống như khối băng, cái gì cũng không nói, nhưng anh và Quyền Hạ đều biết rất rõ ràng, cho nên, Nhan Nhan, cậu thật sự không thể tha thứ sao?"Tô Nhan chỉ đỏ mắt, ngẩng đầu lên trước khi nước mắt tràn ra, giọng nói có chút nghẹn ngào nói "Các cậu đều cho rằng tớ còn ở hận anh ấy, trách anh ấy, thật ra thì sớm tớ cũng không hận không trách, chỉ là, chỉ là không biết nên làm sao đối mặt với anh ấy, tớ có yêu anh ấy, yêu anh ấy thật sâu nặng, tớ không biết nên đối mặt thế nào."Tiết Cầm Cầm nghe, cầm tay nhỏ bé của cô nhẹ giọng nói "Tớ thấy , trong lòng cậu còn có anh ấy, vẫn luôn có, đáy lòng các cậu đều có đối phương, vì sao không cho nhau một cơ hội ? Quá khứ đã trôi qua rồi, người nào không có quá khứ, bỏ qua một lần, cũng sẽ không sai lần thứ hai."Tô Nhan trầm mặc, chỉ lắc đầu một cái, không biết muốn tiết lộ có ý gì, cuối cùng cũng không nói gì, làm sao cô không biết Trình Tự Cẩm căn bản cũng không phải là thật lòng muốn ly hôn với cô, một tỷ, cô bán mạng cũng không đáng số tiền này."Tớ không sao rồi, còn cố ý kêu cậu tới đây.""Không có việc gì, dù sao mấy ngày trước mới tớ vừa xin nghỉ việc." Tiết Cầm Cầm một câu kinh người."Nghỉ việc? Không phải là cậu đã lên chức trưởng bộ phận rồi, tại sao nói nghỉ việc liền nghỉ?" Tô Nhan nhìn cô nghi ngờ thấy tay nhỏ bé của Tiết Cầm Cầm từ từ xoa bụng của mình, nhìn Tô Nhan thẹn thùng cười một tiếng nói "Bởi vì nó."Tô Nhan nghe vậy, cả người đều ngẩn ra, ngơ ngác nhìn bụng bằng phẳng của cô, kinh hô "Cậu nói là, cậu mang thai?"Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn Tiết Cầm Cầm có hơi đỏ ửng, tuy nói là thẹn thùng cười, nhưng lại khó nén hạnh phúc trong mắt cô, lúc này Tô Nhan không nói rõ ràng tâm tình của cô được, vui vẻ cho cô ấy, kích động thay cô ấy. "Vậy các cậu định khi nào thì kết hôn?""Trong vòng ba tháng đi, anh ấy đã sắp xếp, tiểu sinh mệnh này tới ngoài ý muốn, chẳng qua tớ thấy Cố Nghị thật vui mừng vì tiểu bảo bối đến, anh nói sẽ cho bảo bối của chúng tớ những thứ tốt nhất trên đời này."Tô Nhan nhìn Tiết Cầm Cầm trong lời nói toát ra hạnh phúc, ánh mắt mờ đi, những thứ tốt nhất trên đời này, nhưng cô thân là một người, mẹ, lại...Lại để con trai của mình sống ở cô nhi viện, lớn lên ở cô nhi viện. Cô thật sự không xứng làm một người mẹ."Nhan Nhan, hôn lễ của chúng tớ, cậu nhất định phải ở đây, nếu như không có cậu, chỉ sợ sẽ không có chúng tớ hôm nay." Tiết Cầm Cầm nhìn Tô Nhan cười dịu dàng nói."Tớ?""Đúng vậy, lần đầu tiên tớ nhìn thấy Cố Nghị không phải là thông qua cậu và Trình Tự Cẩm sao, tớ thật sự phải cảm tạ cậu vì chuyện này, thành toàn hạnh phúc của tớ."Tô Nhan nhớ tới khi đó, chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng, nghiêng đầu nhìn cô nói "Chỉ cần cậu cảm thấy hạnh phúc là tốt rồi.""Ta nhất định sẽ hạnh phúc , cho nên, tớ hạnh phúc, không muốn nhìn thấy cậu không phải hạnh phúc, Nhan Nhan, có lúc thỏa hiệp một bước, chính là may mắn một bước dài."Tô Nhan chỉ nhìn cô cười cười, đưa Tiết Cầm Cầm đi, Tô Nhan đứng ở trước cửa sổ suy tư, mười phút sau lấy điện thoại di động ra gọi cho số điện thoại mà cô thật sự không phải rất muốn gọi."Tôi có thể chuyển về, nhưng mà tôi có một yêu cầu.""Tôi muốn ở phòng khách, nếu như anh đồng ý, tôi liền chuyển về.""Không cần, tôi tự mình đi." Nói xong, Tô Nhan liền cúp điện thoại di động, thở dài một tiếng kéo va li đã sớm chuẩn bị xong đi khỏi khách sạn, đi tới phòng phụ tá của cô gõ cửa phòng của cô ấy."Tự cô ở khách sạn có được không?"Trợ lí đứng ở cửa nhìn Tô Nhan lôi kéo va li, nhớ lại hôm nay đối thoại của hai người ở phòng làm việc của Trình Tự Cẩm, lập tức bắt đầu lắc đầu, đong đưa như trống lắc."Không sao, không sao."Lúc này Tô Nhan mới gật gật đầu nói "Vậy thì tốt, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chờ tin tức.""Ừ, được, được."Tô Nhan thuê xe đi tới khu chung cư Lam Thiên, đứng ở trước cửa khu chung cư, trong lúc nhất thời tình cảm xuất hiện rất thời khắc này, một ánh đèn chiếu qua , bên cạnh một chiếc xe dừng lại, Tô Nhan cau mày nhìn, cửa sổ xe chậm rãi thấp xuống, khi nhìn thấy là ai, mi tâm nhíu chặt hơn."Ôi, đây không phải là Tô đại minh tinh sao? Cô là..." Quyền Hạ nhìn va li bên cạnh Tô Nhan không khỏi nhíu mày, càng thêm sợ hãi tốc độ của Trình Tự mày thanh tú của Tô Nhan nhíu rất chặt, thật là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, sao lại gặp Quyền Hạ cơ chứ?Thật đúng là...Quyền Hạ thấy cô nhíu chặt lại mày, cười tà mị một tiếng, giọng nói cợt nhã nói "Nhìn thấy tôi, hình như Tô đại minh tinh không vui mừng lắm." Editor dohuyenruaTô Nhan nhìn đối diện mặt Hàn Lỗi lúng túng, không khỏi cười một tiếng, giễu cợt nói “Trình Tự Cẩm cho anh đến sao?”Đôi môi Hàn Lỗi co rút, không hài lòng đành gật đầu, chỉ thấy sắc mặt Tô Nhan nặng nề xuống, căm tức nhìn anh nói.“Anh đi nói cho anh ta biết, ngày mai tôi phải đi.” Nói xong, Tô Nhan liền cắn răng rời Lỗi vốn sững sờ, ba giây sau mới phản ứng được, vội vàng xoay người trở về phòng lấy điện thoại di động ra, gấp gáp vội vàng đi ra, vẫn không quên gọi cho đại tổng giám đốc của bọn anh nói.“Alo, Trình tổng, vừa rồi, mới vừa rồi phu nhân nhìn thấy tôi, cô ấy nói, ngày mai phải đi, để cho tôi, thông báo cho ngài.”Trình Tự Cẩm đứng ở phòng làm việc to như vậy, suốt đêm, anh đứng ở chỗ này, ngày mai rời đi?Đây là đang khiêu khích anh sao?Rất tốt, vô cùng tốt, vô cùng tốt...Tô Nhan, để tôi xem nhờ kiến thức bốn năm này rốt cuộc có thêm bản lĩnh gì.“Điều tra xem mới trở về cô ấy gặp người nào, tôi muốn biết, còn nữa, điều tra xem mấy năm này cô ấy ở đâu?”Trình Tự Cẩm ngắt điện thoại di động, khóe môi khẽ cong lên một đường cong, đã lâu mới có nụ cười phát ra từ nội vì Tô Nhan trở lại, cũng không vì chuyện sáng, Tô Nhan lại ký hợp đồng thu mua thành công một lần nữa, khóe môi khẽ nhếch lên.“Hợp tác vui vẻ.”“Hợp tác vui vẻ.”Tô Nhan mang theo hợp đồng chuẩn bị trở về khách sạn, trợ lí Mỹ Lâm bên cạnh rất vui mừng nói “Oa, Tô Biện, cô thật lợi hại, chính là thần tượng của tôi, đây đã là lần thứ mấy cô thu mua công ty thành công?”Tô Nhan liếc mắt nhìn cô một cái, cười nói “Hơn ba mươi, tôi không nhớ rõ lắm.”“Tính cả hôm nay, là ba mươi sáu rồi, Tô Biện, cô thật là lợi hại.”Tô Nhan chỉ vỗ hợp đồng vào trong ngực cô, nhíu mày nói “Cầm lấy.”“Ừ, vâng.”Tô Nhan quay đầu, ánh mắt liếc người đi tới, nhất thời nhíu mày, lạnh lùng nhìn Hàn Lỗi đi tới.“Chuyện này, phu nhân, Trình tổng xin ngài đi qua một chuyến.”“Không có thời gian.” Tô Nhan dứt khoát trực tiếp cự tuyệt, không để lại một đường Lỗi có chút khó xử, liếc mắt nhìn Tô Nhan mặt lạnh, tiếp tục nói “Phu nhân, ngài chỉ đi theo chúng tôi một chuyến thôi.”“Tô, Tô Biện, này, người này gọi cô là gì?”Tô Nhan nhíu mày chặt hơn, nhìn cô trợ lí hình như bị sợ ngây người, quay đầu nhìn về phía Hàn Lỗi, một đôi mắt đẹp híp lại, môi đỏ mọng hé mở.“Hàn Lỗi.”“Vâng.” Hàn Lỗi sững sờ, ngước mắt nhìn Tô Nhan nheo mắt lại, trong bụng thầm nói không Tô Nhan đã hỏi ra lời.“Ban đầu, có phải anh cũng đã biết từ đầu đến cuối?” Mặt Hàn Lỗi biến sắc, anh hiểu được Tô Nhan hỏi là cái gì, chỉ là mím chặt môi mỏng, lại cúi đầu xuống, làm người thật là khó.“Xin lỗi, tôi...”Tô Nhan nhắm hai mắt, không muốn nghe anh nói nhảm gì nữa, ngắt lời của anh lạnh lùng nói “Anh tìm tôi có chuyện gì?”Hàn Lỗi cau mày, nhớ tới đại tổng giám đốc nhà anh đã dặn dò, đại tổng giám đốc nhà anh đã nói, nếu như Tô Nhan không trở về cùng anh, như vậy...Hàn Lỗi căng khóe môi, ngước mắt nhìn cô nói “Trình tổng nói muốn nói chuyện ly dị với ngài.”Nghe vậy, Tô Nhan nhíu mày lại, rõ ràng không tin, khẽ cười một tiếng nói “Anh cho rằng tôi sẽ tin, nhưng mà là vì anh ta muốn lừa gạt tôi mà thôi, anh cho rằng tôi sẽ tin anh ta thật sự muốn ly hôn với tôi, nếu quả thật muốn, cần gì kéo dài tới bây giờ, cũng không đi tiến hành thủ tục ly hôn?”Vừa nghĩ tới tên của cô vẫn còn ở trên hộ khẩu của anh, cô liền tức giận không tính vạn tính, nhưng không có cách để anh chủ động ký tên ly môi Hàn Lỗi căng ra, suy nghĩ một chút, hạ một liều thuốc mạnh tiếp tục nói “Nhưng Trình tổng còn nói, chỉ một lần này, sẽ không còn lần sau.”Nói xong, Hàn Lỗi rõ ràng nhìn thấy sắc mặt của Tô Nhan cũng thay đổi, hai mắt nhìn anh giống như độc dược, nhìn Hàn Lỗi sợ hết hồn hết các người đáng sợ như vậy?“Thật sao?”“Vâng, phải...” Hàn Lỗi bị cô nhìn chằm chằm run như cầy sấy, nhắm mắt gật đầu mà đồng Tô Nhan chỉ cười lạnh một tiếng, tiến thoái lưỡng nan, Trình Tự Cẩm nói chuyện tuyệt đối giữ lời, $Huyề[email protected]* nhưng cô thật sự không tin anh thật sự hẹn cô nói chuyện ly dị, nếu không tối ngày hôm qua ở phòng khách sạn của cô cũng sẽ không nói như nếu thật sự là nói chuyện ly dị, cô không đi, về sau có lẽ thật sự không có cơ hội, cho nên, cô chỉ sắc bén nhìn chằm chằm Hàn Hàn Lỗi thật sự không chịu nổi ánh mắt của Tô Nhan lúc này, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu chờ câu trả lời của cô, anh đang nghĩ, nếu như còn không được, như vậy...Khi hai người đều có chút suy nghĩ riêng, trợ lí ở một bên đã sợ ngây người, phu nhân?Ly, ly hôn?“Tô, Tô Biện, cô cô đã kết hôn rồi?” Trợ lí phản ứng kịp, giật mình không thôi nhìn Tô Nhan hỏi, hiển nhiên là bị kinh sợ không Nhan chỉ là đóng hai mắt, hít một hơi thật sâu nói “Ok, tôi đi với anh.”Hàn Lỗi nghe nói giống như đại xá, thở ra một hơi.“Tô Biện, cô... cô đi đâu à?”Tô Nhan quay đầu nhìn trợ lí của mình, vỗ bả vai của cô nói “Tôi có chút chuyện phải xử lý, cô về khách sạn trước thôi.”“A...”“Nhưng...”Tô Nhan đi tới bên cạnh Hàn Lỗi cười lạnh một tiếng nói “Đi thôi.”“Vâng...” Hàn Lỗi xấu hổ, đợi đến sau khi Tô Nhan lướt qua anh mới chậm rãi ngẩng đầu nặng nề thở ra một hơi. Giơ tay xoa mồ hôi trên ạ, còn mệt mỏi hơn so với đánh một trận trận đánh ác cho anh sợ đến mồ hôi lạnh toàn thân, đây chính là xưa đâu bằng nay, đây là người trong lòng của tổng giám đốc nhà anh, anh thật sự không dám đắc xem, đây cũng là bắt đầu tính nợ trước kia rồi. Tô Nhan đứng ở phía dưới tập đoàn Chính Hằng, nhìn lướt qua xung quanh, phát hiện trước kia vốn là đường phố đều biến thành quán cà phê hoặc là nhà hàng Tây Lỗi vô cùng có nhãn lực tiến lên giảng giải “Đây đều là Trình tổng mở rộng, đều là sản nghiệp nhà mình, cũng thuận tiện cho nhân viên dùng cơm.”Tô Nhan cau mày, liếc mắt nhìn sang, lạnh lùng nói “Tôi có hỏi anh sao?”“...” Hàn Lỗi chỉ kéo căng khóe môi, yếu ớt nói “Không, không không có...”Tô Nhan trừng mắt liếc anh một cái liền đi vào, Hàn Lỗi chỉ thành thành thật thật theo ở phía sau, ngược lại một màn này dẫn tới không ít nhân viên tò mò, bởi vì trừ với Trình Tự Cẩm vẫn là lần đầu tiên bọn họ bất ngờ nhìn thấy Hàn Lỗi như như cũng thật tò mò, nhưng là Tô Nhan lại đeo kính, tóc dài đã sớm cắt, mọi người hoàn toàn không nghĩ tới sẽ là Tô Nhan, coi như lúc ấy đoạn băng kia oanh động, rung động lòng người như nào, nhưng dù sao đã qua 4 năm gian làm phai nhạt đi rất nhiều, dần dần, mọi người cũng quên mất Tô Nhan đã từng oanh động cả thành phố X, đối tượng các thiếu nữ sùng bái, đàn ông yêu thích.“Ôi, người phụ nữ đi trước mặt trợ lý Hàn là ai vậy? Các anh từng thấy chưa?”“Chưa, tôi làm ở Chính Hằng ba năm, chưa từng thấy trợ lý Hàn đi theo người phụ nữ nào, đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người phụ nữ này, anh từng thấy chưa?”“Dĩ nhiên chưa từng thấy, các anh làm ở đây trước cũng chưa từng thấy, bộ phận tài vụ chúng tôi càng chưa từng thấy.”“Đúng không, tôi cũng vậy chưa từng thấy...”“Là ai đây?”“Là ai cũng đều không liên quan đến chúng ta, làm việc thôi...”Tô Nhan đi vào thang máy riêng, nhắm đôi mắt lại, cô cần khống chế tâm tình của mình, bình tĩnh, bình tĩnh, thản nhiên, thản nhiên...Hàn Lỗi ở phía sau nhìn con số không ngừng lên cao, yên lặng nói nhanh lên một chút, nhanh lên một chút!Đến chỗ thì anh sẽ không có chuyện gì cuộc, đến, Hàn Lỗi đi ra, nhìn Tô Nhan trong thang máy nói “Phu nhân, tự ngài đi qua đi, tôi còn có việc khác phải xử lý.”Nói xong, Hàn Lỗi cúi người với Tô Nhan một cái, xoay người rời Nhan chỉ cười một tiếng, đi ra thang máy, nhìn thấy mấy chữ phòng làm việc tổng giám đốc, cấu lòng bàn tay, cuối cùng thở ra một hơi, đi tới, đưa tay lên, dừng lại gần ba giây sau mới hạ ba tiếng mới đẩy cửa ra đi vào, đi vào đã nhìn thấy Trình Tự Cẩm ngồi ở sau bàn làm việc, không biết có phải cô nhớ nhầm không, donlê^^quy!Huyền~ cứ có cảm giác căn phòng làm việc này không cùng một kiểu với trước kia, nhưng không giống ở đâu trong lúc nhất thời cô lại không nói ra Nhan nhìn bốn phía xung quanh, cuối cùng tầm mắt rơi vào trên người chủ nhân phòng làm việc, đúng lúc Trình Tự Cẩm nâng mắt nhìn ánh mắt đối bản năng Tô Nhan sẽ dời tầm mắt đi, nhưng nhớ mình đeo kính mát, hành động lần này chính là làm điều thừa, liền dứt khoát nhìn anh như vậy, mở miệng nói “Trợ lí của anh nói anh muốn nói về chuyện ly dị với tôi.”Trình Tự Cẩm chỉ cúi đầu lần nữa, tiếp tục xem tài liệu trên mặt bàn, trầm giọng hỏi “Uống chút gì không?”Tô Nhan khẽ cau mày, nhưng vẫn vô cùng lễ độ nói một câu.“Cám ơn, không cần, tôi nghĩ chúng ta mau chóng nói chuyện ly hôn, nói xong tôi đi ngay, không quấy rầy anh làm việc.”Lúc này Trình Tự Cẩm mới chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn mặt trái xoan không lớn của cô, đeo kính mát lớn, không thấy rõ vẻ mặt của cô, nhưng cho dù không nhìn cũng có thể biết cô sẽ có vẻ mặt xem môi đỏ mọng mím chặt...Môi đỏ mọng...Tối ngày hôm qua được nếm môi của cô như mong muốn, nhưng xa xa còn chưa đủ.“Ngồi.” Trình Tự Cẩm khép tài liệu lại, chỉ chỉ ghế sô pha từ ghế xoay đứng lên đi này Tô Nhan mới đi về phía ghế sô pha, ngồi đối diện với anh nói “Anh muốn nói chuyện gì? Chỉ cần anh chịu ký tên, tôi có thể sẵn sàng phối hợp, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề mặt tài sản.”

cưới chui tổng giám đốc xin bình tĩnh